[Dịch] Bảo Ngươi Làm Trò Chơi, Ngươi Lại Làm Video CG?

/

Chương 15: Hoá Ra Tôi Trâu Bò Như Vậy! (2)

Chương 15: Hoá Ra Tôi Trâu Bò Như Vậy! (2)

[Dịch] Bảo Ngươi Làm Trò Chơi, Ngươi Lại Làm Video CG?

4.527 chữ

13-01-2024

- Tôi không có lừa anh, đây quả thật là đơn đặt hàng tư nhân.

Lão Tống đến bây giờ cũng chưa khôi phục lại từ trong rung động, cả người đều ở vào trạng thái ngơ ngác.

- Còn nói không có lừa tôi, tư nhân có thể lấy ra video CG chất lượng cao như vậy à?

- Hơn nữa còn một lần cho ra nhiều video CG như vậy, nói thật đi, có phải là anh nhận được đơn đặt hàng từ tay mấy công ty lớn không?

-Ách…

Lão Tống há hốc mồm, mắt nhìn video CG của Sát Lục Tiêm Tháp, nhất thời cũng không biết nên giải thích như thế nào.

Trầm mặc rất lâu, lúc này anh mới nói rõ một năm một mười toàn bộ chuyện này.

Sau khi nghe xong, phía đối diện lập tức truyền đến một tiếng hít vào.

- Đơn đặt hàng cá nhân có thể làm đến trình độ này, thật không đơn giản, ngày khác nhớ kỹ dẫn tiến cho ta, nếu còn có những đơn đặt hàng tương tự đừng khách khí với tôi, tôi sẽ gọi thêm một số người tới hỗ trợ.

- Được rồi, cúp máy trước đây, bên này tôi còn rất nhiều chuyện phải xử lý.

Cúp điện thoại, lão Tống thở phào một hơi, anh cũng không nghĩ tới người bạn già này lại nhận được tin tức nhanh như vậy.

Nghĩ một lát, anh lại cầm điện thoại di động lên gọi cho Trần Lâm.

Nhưng đáp lại là thông báo máy bận, không thể liên lạc được.

Thử mấy lần không có kết quả, chỉ có thể tạm thời coi như không có gì.

Một bên khác.

Trụ sở công ty chính Tinh Du.

- Tổng thanh tra, bảng danh sách trò chơi tuần này đã được công bố.

Một nhân viên cầm tài liệu trong tay đi vào văn phòng.

Anh là người chuyên phụ trách điều tra thị trường, cho nên bảng danh sách vừa mới đổi mới đã lập tức chỉnh lý tốt một phần tư liệu trình lên.

- Ừm, làm tốt lắm.

Dương Lượng nhận lấy tư liệu, vừa đọc vừa mở miệng hỏi.

- Tình huống tiêu thụ của trò chơi chúng ta vừa công bố trước đó như thế nào?

- Cái này… Phản hồi hình như không tốt lắm, chỉ miễn cưỡng đi vào cuối bảng xếp hạng ngày.

Nhân viên thận trọng nói.

- Cuối bảng?

Dương Lượng dừng lại, nhíu mày ngẩng đầu :

- Trò chơi này là sản phẩm chủ lực của chúng ta, không chỉ có đầu tư nhân lực vật lực rất lớn, mà còn hao tốn gần một năm, vậy mà chỉ có chút thành tích này à?

Ầm!

Tư liệu bị đập mạnh vào bàn.

Tiếng nói xuyên qua vách tường truyền khắp toàn bộ khu làm việc khiến cho tất cả nhân viên đều bị doạ cho giật mình, rụt đầu lại không dám ló đầu ra.

Phải biết rằng.

Trò chơi này là hạng mục đầu tiên trong năm nay của công ty bọn họ.

Ngoại trừ việc tuyên truyền nói là đại chế tác, hao tổn hơn trăm triệu tài phú ra, còn mời những tiểu thịt tươi làm quảng cáo, có thể nói là cực kỳ tự tin.

Cuối bảng xếp hạng ngày đối với những công ty nhỏ mà nói mặc dù không tệ, nhưng lại không đạt được như mong muốn của bọn họ, thậm chí ngay cả hồi vốn cũng không làm được.

Cũng khó trách Dương Lượng tức giận như vậy.

Đối với chuyện này.

Người của ban tuyên truyền chỉ có thể khịt mũi coi thường.

Bởi vì bọn hắn rất rõ ràng cái gọi là hao tổn tài phú hơn trăm triệu, trong đó có hơn phân nửa đều dùng để mời ngôi sao có lượng lưu lượng lớn.

Chút tiền còn lại có thể làm ra một trò chơi chen vào bảng xếp hạng ngày cũng coi như là thắp nhang cầu nguyện rồi.

Lại còn đẩy trách nhiệm lên trên việc bọn hắn tuyên truyền phát hành không tốt, khuôn mặt cũng không cần.

Mà lúc này.

Trong văn phòng.

Dương Lượng tiếp tục đọc tư liệu, xem xét những trò chơi khác trên bảng xếp hạng ngày, muốn từ trong đó tìm được phương pháp giải cứu.

Dù sao thì thành tích như vậy cũng không tiện giao phó với bên phía ban giám đốc.

Anh phải nghĩ biện pháp giải vây mới được.

- Hả, đây là…

Đột nhiên, ánh mắt của anh rơi xuống mười vị trí đầu trên bảng xếp hạng ngày.

Sát Lục Tiêm Tháp ở vị trí thứ 5.

Sát Lục Tiêm Tháp?

Đây không phải là trò chơi lúc trước phòng làm việc Lê Minh gọi điện thoại tới mời bọn họ trợ giúp à?

Dương Lượng kinh ngạc.

Nhìn thông tin trên bảng danh sách, anh không dám tin vào mắt mình.

Mặc kệ là trò chơi hay là giới thiệu cách chơi đều giống như lúc trước lão Tống nói với anh.

Thậm chí anh vẫn còn nhớ mang máng cái tên Sát Lục Tiêm Tháp.

Trò chơi bị anh từ chối một câu, nói thẳng là rác rưởi, thế mà lại được công bố nhanh như vậy, hơn nữa còn vọt tới vị trí thứ năm trên bảng xếp hạng ngày?

Sao có thể như vậy được?

Dương Lượng đột nhiên ngẩng đầu lên :

- Nhanh, nhanh đi điều tra xem ai làm trò chơi này, thu thập tất cả tư liệu về người đó cho tôi!

- A, được rồi, tôi lập tức đi làm ngay.

Nhân viên kia hiển nhiên không ngờ Dương Lượng sẽ phản ứng kịch liệt như vậy, anh nhìn thoáng qua tên của trò chơi, rồi lập tức xoay người rời khỏi văn phòng trở lại vị trí làm việc.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!